Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy. Bây giờ thì các bạn có thích dùng từ bạn biết không để mở đầu tất cả các câu nói của mình không? Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Sai lầm chưa từng có! Vì quá xúc động nên tôi không sao điều khiển được cái ghế, và bởi thế nên nó cứ quay vòng vòng. Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn. Nói chuyện hài hước thuộc về một phong cách riêng của bạn.
Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Anh chàng cứ hết vâng, không, rồi lại tôi không biết. Trước hết là ba điều cơ bản sau:
Cho dù không hoàn hảo đi nữa thì nó cũng chính là ngôn ngữ của tôi. Giả sử bạn ở trên một hòn đảo với duy nhất một người nữa là bạn thân của bạn, anh ấy sắp qua đời vì bệnh ung thư. Thế nên tôi tiếp tục nói:
Dù bạn có trò chuyện ở bất kỳ tình huống nào đi nữa, việc trước tiên bạn cần làm là tạo nên một không khí sôi nổi, thoải mái. Đó là một cơ hội của bạn đấy! Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi.
Điều này rất có ích, nó giúp tôi tự tin hơn và nói năng ngày một lưu loát hơn. Khi Thế vận hội mùa đông năm 1994 đang diễn ra, đi đâu người ta cũng xôn xao bàn tán về cặp vận động viên Tonya Harding-Nancy Kerrigan. Tôi chưa từng nói trong dịp nào long trọng như vậy, khán giả của tôi vốn chỉ là những đứa bạn choai choai trong lớp.
Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu. Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng. Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.
Rồi những câu hỏi đại loại như là: Tại sao bạn lại chọn công ty này mà không phải là những công ty khác? Hay tại sao bạn lại thích làm nghề này?. Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này. Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ.
Máy quay thì đang chạy tới. Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng. Nhưng có thể một lúc nào đó, ta lại rơi vào một tình huống mà tốt nhất nên… nói một cách mơ hồ.
Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng là đừng bao giờ lãng phí thời gian của người khác (và có thể của chính bạn). Trước khi nói những lời như vậy, tại sao bạn không nghĩ rằng khi nghe nó tang chủ còn xốn xang đến chừng nào. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình.